Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013
Chương 14
Sau một đêm nhậu bia, đầu óc có vẻ căng thẳng , có chút chóng mặt. Là do tửu lượng quá kém , hôm qua chỉ uống có một ly chứ mấy . Thằng Kiệt hôm qua say như chết thế mà sáng nay đã sinh long hoạt hổ . Tối qua nó say quá , lại không biết nhà nó đâu nên đành vác về nhà . Cha mẹ nuôi đã tiếp tục đi lữ hành từ chiều hôm qua .nên vác người là về cũng không ai thắc mắc .Nó bảo
"- Tao đến trường trước. Chiều tao rảnh ghé mày chơi . Nói thật , có mày chịu nghe tao tám ,thấy dễ chịu hẳn . trước bức xúc cũng không người trò truyện ."
" - Mày không có bằng hữu nào a?"
"- Có , mà chết hết rồi còn đâu , sau tao trốn chui nhủi khắp nơi . Sợ bị truy sát .Cái thế giới này quá hắc ám , chết cũng không có ai công đạo cho mình."
"- Vậy mày chạy vô trường học làm cái gì ? không sợ lộ?"
"- Tao trốn lâu quá rồi .Với lại muốn báo thù thì phải tăng năng lực lên .Kiến thức võ thuật của tao cũng là do kinh nghiệm truyền lại , không có hệ thống như được dạy tại trường . Về sau khó phát triển ."
Xong nó mở cửa rồi phi thẳng đến trường. Kể ra trường ở thế giới này cũng quá nghiêm khắc, cứ đúng giờ là đóng cửa. Thế nhưng đấy là chuyện người ta, riêng tôi đã được Đảo Vĩnh lão đại sư cấp đặc quyền học tại nhà riêng của lão sư , nên có thể thư thả chút .Đằng nào , cả một khoa chỉ có một học trò mà ,không cấp chút tiện lợi sao được .
Ăn uống xong xuôi , tôi vác cặp chạy đến nhà lão sư .nhà lão sư nằm ngay cạnh trường Đông Mạc rộng đâu chừng vài trăm mét vuông , chung quanh có cái vườn ươm dược ,đi từ xa đã thấy bốc mùi thuốc đăng đắng . Ngôi nhà cũng cũ mèm y như ông chủ, cửa gỗ tường gạch xiêu vẹo như răng gẫy. Nhìn sơ qua thì ai cũng biết gia cảnh chủ nhà chà khá khẩm cho lắm.
Mở cửa đón tiếp tôi là một người phụ nữ đứng tuổi , bà mặc cái tạp dề úa vàng nhưng sạch sẽ ,
bà hỏi tôi :
"- Cậu là học trò của Đảo Vĩnh đại sư phải không , lão sư đang chờ cậu ."
Nói rồi bà dắt tôi lên tầng 2 của ngôi nhà , trong nhà từ cửa đến tận lầu trên , chỗ nào cũng la liệt sách vờ , chai lọ . Trong căn phong trung tâm lầu 2 cũng là nơi lão sư đang đợi , thì giống một phòng thí nghiệm hóa học lớn , những tờ giấy được viết nham nhở , những tờ giấy viết hỏng được vò quẳng bỏ lăn lộn khắp sàn , cả trăm bình lọ đựng thuốc đủ màu được để mất trật tự trên năm sáu cái kệ cũ.
Lão sư đang loay hoay gì đó nhưng khi thấy tôi mở cửa , ông chạy ra kéo tay tôi vào phòng, ông chỉ tay vào hằng trăm chai lọ ngổn ngang , bảo :
"- Con trai , chào mừng con bước vào thế giới của Dược sư"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét