Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Chương 4 : Ngày đầu tiên đã phải leo tường



      Lại thêm một ngày mới, không khí vẫn trong , gió vẫn mát như mọi ngày . Nhưng đối với tôi, hôm này là ngày thật đặc biệt . Sau 2 năm ở nhà vỗ béo , ăn ngủ , tôi chính thức quay về cuộc sống học trò như những ngày xưa.

      Ba mẹ nuôi tôi vui lắm , ông bà đã bỏ dở chuyến phiêu lưu vào rừng biên giới để tận hưởng cảm giác ngày đầu tiên đưa con đi học ..

      Thực ra, con nít ở đây sáu tuổi là được đi học rồi , chủ yếu nội dung là học chữ viết và nghe mấy ông lão kể chuyện cổ tích , xem như là vừa học vừa chơi , đến khi nào muốn nghỉ thì nghỉ . Cũng không thiếu khối đứa trẻ lựa chọn mù chữ. Dù sao đánh ma thú hay làm nông dân cũng không cần lắm chữ làm gì .

      Nhưng đã được nhà nước xã hội chủ nghĩa phổ cập văn hóa, thì Đạt tôi quyết không làm thằng mù chữ . 2 năm ròng ở nhà cũng là lúc phấn đấu hết mình học viết, học đọc . May mà ngôn ngữ không cần học cũng thông.

     Nhìn trước mặt cổng trường cổ kính đóng im ỉm, hai chữ Đông Mạc ngoằn nghèo như con rắn trên nền bảng gỗ phai màu. Tôi phải thở dài đánh sượt, buồn cho cái thân tôi bữa học đầu tiên đã phải leo tường . Chả là ông bà nhớ lầm giờ học , đã dậy muộn còn bắt ăn đủ bữa sáng cho có sức, nên chạy đến nơi thì cửa trường đã đóng.

    Chọn một cái góc thật đẹp vắng người , tôi leo qua bức tường cũ cao gần 2 m rồi nhanh nhẹn lủi vào một bụi cây ngó nghiêng . Thật tốt, không có ai . À không , hình như có người :

    Ngay chỗ tường tôi vừa nhảy qua xuất hiện một người, trông lén lút lắm . Với đôi mắt cáo 10/10 thị lực , đầy tự hào khi quay bài cỡ chữ nào cũng thấy của tôi thì vị đại ca đang trèo tường kia khá là bảnh trai, mặt diễn viên, đầu đinh đầy cá tính, đáng chú ý là thanh kiếm to bản dài gần 2m trên lưng làm cu cậu có vẻ khốc.

   Cậu chàng nhanh nhảu nhảy xuống tường , phủi phủi quần áo rồi chạy về phía phòng lớn nơi đám tân sinh đang tụ tập. Ra vẻ , đây là anh em cùng chiến hào , đến muộn nên phải leo tường đây.

Sắp đến giờ rồi , nên tôi cũng lặng lẽ chui ra từ bụi cỏ , sửa sang bộ áo mới rồi nghênh ngang bước vào trường.

Hết chương 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét