Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Chương 7 : Làm gì thì cũng cần có tư bản



       Nhìn ba mẹ nuôi hớn hở đứng chờ trước cổng nhà , gương mặt ông bà lấp lóa rực rỡ hy vọng mà làm lòng tôi u ám quá . Ông bà đang chờ kết quả trắc nghiệm thiên phú của tôi đây mà . Sao cảm giác chẳng khác gì hồi cấp 1 chuẩn bị đưa sổ liên lạc cho phụ huynh thế này.

    "-Trọng Đạt, cho ta xem con trai yêu quí của cha có kết quả thế nào nào .Nhất định con là một hảo mầm chiến sĩ  "
 
    Ba nuôi vui vẻ chạy ra ôm tôi một cái rõ kêu rồi tiện thể sờ soạng cái cặp đựng sách mới.

    Khụ ! Ba đừng hy vọng nhiều thế , hy vọng nhiều thất vọng lại càng cao thôi. Đấy lại xem , hai ông bà nhìn kết quả mà toàn thân cứng còng như tượng gỗ là biết.

   "- Nông dân là một nghề nghiệp tốt lắm , rất có tương lai. Con xem , lão nhà giàu Bạc Du ở phố trên đấy , cũng là nông dân cao cấp , mỗi tháng thu vào còn hơn chúng ta lăn lộn nửa năm sao "

    Mẹ nuôi xoa đầu tôi rồi nói thật từ ái .Tôi thật cảm động , bà đang an ủi tôi, ba mẹ nuôi tôi vĩ đại như thế, họ thật sự vui vẻ khi có một đứa con vô dụng sao ?

  "- Đừng lo , con trai . Sức mạnh đều có thể rèn luyện. Muốn được như bây giờ , ta đã phải tập luyện chăm chỉ từ hồi 5 tuổi đấy "

      Ba nuôi vỗ vỗ vào con chuột thật to trên bắp tay , da thịt chắc như sắt thép tạo hình .

      Dù Arnol hay Lý Đức.muốn có cái body ăn tiền đều phải tập luyện sứt đầu mẻ trán đấy chứ . Mới sinh ra mà đòi cơ bắp cuồn cuộn thì chỉ có quái vật mới như vậy. Biết thể lực , năng lực cái gì đều có thể luyện thành , nhưng bạn hy vọng gì một thằng mọt mỗi sáng dậy sớm 15 phút tập thể dục còn lười , đột nhiên biến thành super man chứ .Sức mạnh không thể tạo từ niềm tin và hy vọng được. Tôi đã có chủ ý của mình rồi .

       "- Cha mẹ , con đã có quyết định rồi . Con không tính làm nông dân cũng không muốn làm chiến đấu hình hiệp sĩ đâu ."

       Con người mà , làm cái gì cũng phải có cơ sở và tư bản , đang sống yên lành lại muốn chuốc khổ làm gì . Muốn làm một kẻ nổi bật , bạn phải bỏ ra nhiều lắm , tôi chỉ muốn là người bình thường , thật bình thường thôi.


Hết chương 7




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét