Thêm một ngày đẹp trời , lòng mình cũng phơi phới không kém . Lại đứng trước góc tường thân quen. Nhớ ngày đầu tiên tựu trường đã phải leo tường , hôm nay ngày thứ hai cũng y chang như thế . Tất cả tội lỗi là tại cái đồng hồ ở nhà , sáng nay nó không chịu kêu đấy chứ .
Lưu loát theo lối nhỏ thân quen chuồn vào trường , không thấy vị anh em leo tường chung chiến hào hôm qua đâu . Có lẽ cũng bị phán định cái nghề nghiệp vớ vẩn nào đó mà chán chường nằm ngủ ở nhà rồi . Dù sao, trường này chỉ đào tạo một số ít ngành nghề , học phí cũng không thấp , nếu không có thiên phú thì đa số mọi người đều chọn tuân theo số mệnh ( tức là cái bảng trắc nghiệm vớ vẩn ấy ).
Vì đã chọn làm Dược Sư nên Trọng Đạt tôi quyết định quay lại trường vì đây là một ngành trong danh sách dạy của trường Đông Mạc . Nhớ đến gương mặt ngập tràn cảm xúc của cha mẹ nuôi khi nghe tôi lựa chọn nghề nghiệp mà suýt nữa chùn chân . Thế nhưng , ông bà vẫn khuyến khích "Con thích là tốt rồi ".
Thật cảm ơn ông bà lắm lắm , dù là cha mẹ nuôi nhưng ông bà luôn yêu thương và ủng hộ quyết định của tôi hết mình .Đã phóng lao thì phải theo lao tới cùng . Nhất định tôi sẽ kiếm được một mớ khá khẩm để tương lai ông bà dưỡng lão.
Sau khi cầm tờ đăng ký ngành nghề , theo tay ông giám thị chỉ vòng vèo qua ba cái ngõ , 2 cái hẻm ,một cái hốc . Tôi đã đứng trước Khoa Dược Sư trong truyền thuyết.
Một cảm xúc rưng rưng khó tả ngập tràn cơ thể , dồn nén cuối cùng bộc phát ra như quả bom nguyên tử.
"-Mẹ ! Cái kho rách nát này là cái gì !?"
Hết chương 9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét