Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Chương 3 : Chuẩn bị cho năm học mới



     Chiều nay , trời khá là đẹp , mát mẻ , rất thích hợp để đi dạo phố . Tôi, Trần Trọng Đạt , à phải gọi là Trần Trọng Đạt . Bá Vĩ 20 tuổi, đang được phụ huynh dẫn đi mua đồ dùng đầu năm học mới . Nghe thật là mất mặt nhưng thấy cha mẹ nuôi vui vẻ hớn hở lựa đồ thì tôi lại không nỡ .

     Cũng không thể trách họ , đã kết hôn gần 70 năm trời nhưng không có một mụn con . Không như người địa cầu trăm tuổi đã được xem là thượng thọ, người thế giới này tuổi thọ cao lắm thông thường là trăm rưỡi , người càng mạnh sống càng lâu . Nghe đâu mấy vị trưởng lão siêu cao cấp ở Thành Đô tuổi có đến một ngàn.  
 
     Như cha mẹ nuôi của tôi đang là pháp sư trung cấp và kiếm sĩ trung cấp có thể thọ đến 200 tuổi nhưng vấn đề xã hội chung đáng buồn là người càng mạnh thì càng khó có con . Ông bà lại là phiêu lưu giả ra Đông vào Bắc, đối diện với ma thú , quái vật như cơm bữa , nếu mang theo một đứa con nít cũng thật không tiện , nên đến giờ ông bà mới nhận Đạt làm con nuôi .

     Ông bà là nổi danh An Tư .Bá Vĩ  Kiếm Sư , cùng Phổ Vĩ .Lạc Linh Ma Pháp Sư , trong cả quốc gia không hiếm nhưng tại thành phố này thực lực có thể xếp Top , danh vọng càng không phải nói , chủ thành cũng phải kính một bậc. Nếu có dịp , tôi sẽ giới thiệu chi tiết về phân chia đẳng cấp và nghề nghiệp nơi đây sau .
 
     "- Trọng Đạt, con thấy cái kiếm này thế nào , vừa người , thép tốt , tạo dáng đẹp , giá cũng rẻ"

Người đàn ông trung niên , mặt mũi ngiêm nghị , dáng người Arnol ,cao đến gần 2 m, mặc giáp trụ sáng choang ,đang ve vẩy cái kiếm dài 1m như món đồ chơi trẻ em đây chính là ngài An Tư đáng kính , cha nuôi của tôi . Ông rất hào sảng , nhiệt tình , tràn đầy tình yêu với kiếm.

      "- An Tư . Đạt vẫn chưa chọn nghề mà . Hôm nay chúng ta chỉ mua chút quần áo và tập vở linh tinh thôi"

      Mẹ nuôi thở dài , tay mân mê mấy cái áo trên sạp.

      "- Đạt , con chọn làm kiếm sĩ đi , chúng ta sẽ cũng luận bàn , ta biết con nhất định là một kiếm sĩ thiên tài"
      Cha nuôi hớn hở , tiếp tục sờ sờ dàn kiếm, lấy hết cây này đến cây khác vung vẩy.
 
       "- An Tư , ông xem con trai chúng ta , cái tay cái chân nhỏ xíu , thân thể lại gầy ốm thế này , làm sao chịu nổi làm kiếm sĩ mệt nhọc. Cứ để con nó lựa chọn theo sở thích đi"

      Nhìn lại tấm thân "gầy ốm" 1m 81 , hai năm chăm chút nuôi dưỡng có cơ có thịt thế này . Nếu còn ở Việt Nam , thể nào cũng được xem là dáng người menly , chuẩn giá treo áo thế mà so với cư dân bản địa trung bình 1m 9 trở lên thế này thì đúng là gầy yếu thật.Về nhà , có lẽ mình nên chăm chỉ uống sữa và tập tạ thêm một chút .

      Sau một buổi dạo hàng , cha mẹ nuôi vui vẻ ôm chồng năm bộ áo mới , một cái cặp sách cùng vài thứ linh tinh về nhà.
           
Hết chương 3




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét